Mẹ chồng cay nghiệt với dâu mới vì tình cảm dành cho dâu cũ
Ngày Thư, một gà mái nuôi con ở Ngõ Huyện, Hà Nội, dẫn anh Phúc về ra mắt gia đình và phải đối mặt với sự không hài lòng từ cha mẹ. Dù bị chất vấn, Thư vẫn chấp nhận và vượt qua vì tình yêu dành cho anh. Cô hiểu lý do bố mẹ không thích anh, nhưng vẫn vui vẻ nói: "Ôi, con gái bố mẹ có hơn gì đâu cơ chứ". Thư và Phúc quen nhau qua một người bạn trong một tiệc đầy tháng. Ấn tượng ban đầu về anh càng sâu sắc hơn khi biết anh cũng là gà trống nuôi con. Cô mong muốn có một người cha cho con gái mình. Họ còn có điểm chung khi cả hai đều từng bị người yêu bỏ rơi. Cuối cùng, sự tình cờ khi các con học chung lớp mẫu giáo đã giúp họ nhận ra sự kết nối đặc biệt giữa hai người.
Sau nhiều cuộc trò chuyện, hai người cảm thấy thấu hiểu lẫn nhau. Chị lo lắng về việc ly hôn sẽ trở thành chủ đề bàn tán, trong khi bố mẹ chị kiên quyết phản đối mối quan hệ này. Mẹ chị thường cảnh báo về khó khăn khi sống chung với gia đình chồng. Dù vậy, khi thấy chị quyết tâm đến với Phúc, bố mẹ cũng không ngăn cản, chỉ mong chị chọn đúng người. Sau khi kết hôn và sống cùng bố mẹ chồng, ban đầu chị cảm thấy hài lòng hơn so với gia đình chồng cũ. Tuy nhiên, thời gian sau, chị nhận ra "Mẹ chồng muôn đời vẫn chỉ là mẹ chồng", và nguyên nhân khiến chị không hạnh phúc lần này lại là do mẹ chồng.
Chị cảm thấy sợ hãi trước sự cay nghiệt của mẹ chồng. Chồng chị, anh Phúc, đi công tác thường xuyên, nên hai mẹ con chị sống trong nhà chồng. Chị làm việc, nấu ăn và chăm sóc gia đình, nhưng mẹ chồng luôn so sánh chị với dâu cũ, từ ngoại hình đến cách nấu nướng. Mặc dù chị đã cố gắng thay đổi để làm hài lòng bà, nhưng càng ngày chị lại càng cảm thấy mệt mỏi. Những lời châm chọc như "Sao cô ăn mặc quê mùa thế" hay "Canh mặn quá, con không ăn được" làm chị chua xót. Chị thường thấy con mình lủi thủi một góc trong khi mẹ chồng vui vẻ chơi với cháu ruột.
Chị đau lòng khi nghe con nói về việc Cún chỉ được ăn xoài, và khi thấy Cún đánh con mình, chị chạy ra thì Cún đã khóc. Mẹ chồng chị vội vàng chạy ra, chỉ trích chị là mẹ ghẻ không thương con chồng, khiến chị chỉ biết khóc mà không thể biện minh. Chị thương Cún như con ruột, vì lẽ đó mà chị đến với anh, nhưng không ngờ mẹ chồng lại "mách tội" chị. Khi biết chuyện, anh không hỏi han mà chỉ quở trách chị, nói rằng nếu chị đối xử với Cún như vậy, anh sẽ không coi con riêng của chị là con của mình. Một lần, chị được nghỉ sớm và dẫn các trẻ ra công viên chơi.
Chị hy vọng những nỗ lực của mình sẽ khiến bé Cún gần gũi hơn, nhưng không may, hôm đó Cún bị ngã và trầy xước đầu gối. Chưa kịp giải thích, mẹ chồng đã gọi điện cho chồng chị, nói rằng chị làm Cún bị thương. Chị nhẹ nhàng giải thích nhưng mẹ chồng không nghe. Khi chồng về, anh tát chị và gọi chị là "đồ mẹ ghẻ". Khi thấy Mi làm rơi đồng hồ, anh lại tét vào mông con bé khiến nó khóc. Chị ôm con, chua chát lặng người. Mẹ chồng vào và đổ thêm dầu vào lửa, nói rằng Mi bắt nạt Cún và nên gửi Mi về. Bà còn bảo chồng chị phải chọn vợ cẩn thận hơn. Chị hiểu rõ ý bà, nhưng điều đau lòng nhất là chồng chị im lặng và đưa Cún đi chơi.
Chị cảm thấy lạc lõng trong ngôi nhà thứ hai của mình. Nếu ly hôn lúc này, đó sẽ là chủ đề nóng trong xã hội. Tuy nhiên, chị hiểu rằng đó là điều tốt nhất cho mình. Nhiều vợ cũ đã chọn cách trả thù chồng và kẻ thứ ba một cách "ngọt ngào".


Source: https://afamily.vn/tinh-yeu-hon-nhan/nang-tinh-dau-cu-me-chong-cay-nghiet-voi-dau-moi-201389164414597.chn